Hình thành và sống theo Giấc mơ

Đây là tiêu đề của trích đoạn dưới, từ Các mùa trong đời một người đàn ông, của DANIEL J. LEVINSON. Và tôi giữ nguyên tiêu đề này cho đoạn trích mặc dù trích dẫn không đầy đủ cả văn bản của Levison với tiêu đề. Theo thời gian, tôi thấy quan điểm của Levinson thậm chí còn khó được chấp nhận hơn Erikson, nhưng hẳn không phải vì nó không đúng. Người trưởng thành, đối tượng chủ yếu của khoa học, khó nhìn nhận chính mình, như một sự tự nhiên. Gọi một thứ gì đó là Giấc mơ có thể sẽ dễ chấp nhận hơn chăng?

Trong thời kì mới làm quen của tuổi trưởng thành, một người đàn ông đang khám phá thế giới người lớn, phát triển các sở thích và giá trị của người lớn, đưa ra những lựa chọn quan trọng về công việc, hôn nhân và gia đình, và hình thành bản sắc trưởng thành. Quá trình khám phá và lựa chọn được định hình mạnh mẽ bởi ảnh hưởng của các định chế gia đình, giai cấp, tiểu vùng văn hóa và xã hội. Nó bị ảnh hưởng bởi sự phấn đấu tích cực của bản thân, năng lực và sự cân nhắc hợp lý các lựa chọn thay thế. Nó vừa được tạo điều kiện vừa bị cản trở bởi nhiều khía cạnh khác nhau trong tính cách của anh ta: động cơ, giá trị, tài năng, sự lo lắng và mục tiêu cuộc sống. Trong quá trình nghiên cứu của mình, chúng tôi đã phát hiện ra một yếu tố khác có vai trò mạnh mẽ và lan tỏa trong giai đoạn trưởng thành sớm. Yếu tố này, thường được miêu tả trong thần thoại và văn học, hiếm khi được xem xét trong nghiên cứu học thuật. Chúng tôi gọi nó là “Giấc mơ.” (Chúng tôi sử dụng vốn ban đầu để xác định và nhấn mạnh cách sử dụng từ cụ thể của chúng tôi.)

Trong ngôn ngữ hàng ngày, chúng ta nói rằng ai đó “đã thành công ngoài những giấc mơ ngông cuồng nhất của mình,” hoặc rằng anh ta “mơ về một thế giới mà anh ta không bao giờ có thể có được.” Đây không phải là những giấc mơ ban đêm cũng không phải là những giấc mơ ban ngày bình thường. Một “giấc mơ” thuộc loại này được hình thành, nhiều hơn là một tưởng tượng thuần túy, nhưng ít rõ ràng hơn là một kế hoạch được suy nghĩ đầy đủ. Đó là vấn đề trọng tâm trong bài phát biểu lịch sử “Tôi có một giấc mơ” của Martin Luther King. Đó là ý nghĩa mà Delmore Schwartz dự định với tiêu đề câu chuyện của mình “Trong những giấc mơ bắt đầu những trách nhiệm.” Nhiều thanh niên có Giấc mơ về cuộc sống mà họ muốn hướng tới khi trưởng thành. Những thăng trầm và số phận của Giấc mơ có hậu quả cơ bản đối với sự phát triển của người lớn.

Ở dạng ban đầu, Giấc mơ là một cảm giác mơ hồ về thế giới của người trưởng thành. Nó có chất lượng của một tầm nhìn, một khả năng tưởng tượng tạo ra sự phấn khích và sức sống. Ngay từ đầu, nó không rõ ràng và có liên kết với thực tế, kiểu như nó có thể chứa đựng những hình ảnh cụ thể, như đoạt giải Nobel hoặc trở thành một ngôi sao. Nó có thể có một hình thức kịch tính như trong thần thoại về anh hùng: nghệ sĩ vĩ đại, ông trùm kinh doanh, siêu sao thể thao hoặc trí tuệ thực hiện những chiến công tuyệt vời và nhận được danh hiệu đặc biệt. Nó có thể có những hình thức trần tục nhưng vẫn truyền cảm hứng và duy trì lâu dài: người thợ thủ công xuất sắc, người chồng – người cha trong một loại gia đình nhất định, thành viên được kính trọng trong cộng đồng của một người.

Dù bản chất của Giấc mơ của mình là gì, một thanh niên có nhiệm vụ phát triển là đưa ra định nghĩa rõ ràng hơn cho nó và tìm cách để thực hiện nó. Nó tạo ra sự khác biệt lớn trong quá trình trưởng thành của cậu ấy, cho dù cấu trúc cuộc sống ban đầu của cậu ấy là hỗ trợ và truyền thêm vào giấc mơ, hay đối lập với nó. Nếu Giấc mơ vẫn không kết nối với cuộc sống của anh ta, nó có thể chỉ đơn giản là chết, và với đi nó là cảm giác sống và mục đích của anh ta.

Nhiều nam thanh niên nảy sinh mâu thuẫn giữa một hướng sống thể hiện Giấc mơ và một hướng sống khác hoàn toàn khác. Một người đàn ông có thể bị cha mẹ đẩy đi theo hướng sau bởi nhiều ràng buộc bên ngoài khác nhau, chẳng hạn như thiếu tiền bạc hoặc cơ hội, và bởi nhiều khía cạnh khác nhau trong tính cách của anh ta, chẳng hạn như mặc cảm, thụ động, tính cạnh tranh và tài năng đặc biệt. Do đó, anh ta có thể thành công trong một nghề nghiệp mà anh ta không có hứng thú. Xung đột có thể kéo dài nhiều năm, diễn biến qua nhiều hình thức. Những ai phản bội lại Giấc mơ tuổi đôi mươi sẽ phải gánh chịu hậu quả sau này. Những người xây dựng cấu trúc cuộc sống xung quanh Giấc mơ ở tuổi trưởng thành có cơ hội tốt hơn để hoàn thành cá nhân, mặc dù có thể cần nhiều năm đấu tranh để duy trì cam kết và nỗ lực để hiện thực hóa nó. Trong quá trình Chuyển đổi Giữa Cuộc đời, họ sẽ phải đánh giá lại các khía cạnh kỳ diệu của Giấc mơ và sửa đổi vị trí của nó trong cuộc sống trưởng thành của họ.

Quan niệm của chúng ta về sự chuyển tiếp trong quá trình phát triển của người lớn, và đặc biệt là về Giấc mơ ở giai đoạn đầu tuổi trưởng thành, đã bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi quan điểm của Donald W. Winnicott, liên quan đến “các hiện tượng chuyển tiếp” trong thời thơ ấu. Winnicott nói, trong một giai đoạn chuyển tiếp, đứa trẻ tưởng tượng ra nhiều khả năng khác nhau về bản thân và thế giới của mình trong tương lai. Cậu thể hiện những tưởng tượng này trong mơ mộng, vui chơi và những khám phá “tạo niềm tin” khác. Đứa trẻ có tin rằng mình thực sự là người mà anh ta đã tạo ra trong vở kịch của mình không? Câu trả lời của Winnicott: Có và không; và sự mơ hồ chính là điểm mấu chốt của nó. Trò chơi của bọn trẻ xảy ra trên ranh giới giữa thực tế và ảo ảnh, giữa “tôi” rõ ràng và “không phải tôi”, giữa cái “là” và cái “có thể là”. Thế giới kịch hóa là một vùng ranh giới giữa thực tại khách quan cụ thể bên ngoài và hình ảnh hoặc hy vọng hoàn toàn chủ quan bên trong. Khi đóng kịch, đứa trẻ có thể chuyển đổi những tưởng tượng, về những gì có thể là ảo tưởng thay cho hiện tại, để chuẩn bị cho công việc khó khăn, là biến những ảo ảnh trở nên thực hơn trong thế giới bên ngoài. Cậu bé có thể tạo ra, thử nghiệm và từ từ hiện thực hóa một thế giới mới chỉ bắt đầu hình thành.

Một khía cạnh quan trọng của việc làm mẹ, theo Winnicott, là cung cấp một bối cảnh hỗ trợ cho vở kịch của đứa trẻ. Winnicott đưa ra một quan niệm về người mẹ “đủ tốt” – không phải là một lý tưởng độc tài, nhưng đủ cho các mục đích phức tạp của việc làm mẹ. Người mẹ “đủ tốt” sẽ giúp tạo ra một không gian giữa bản thân và đứa trẻ, nơi trẻ có thể chơi một cách sáng tạo – có thể đóng vai mà không cần phải lo lắng về sự phân biệt giữa thực tế và ảo tưởng. Chúng ta có thể nói về một vùng ranh giới giữa đứa trẻ và người mẹ, nơi cậu bé cảm thấy an toàn trước những nguy hiểm bên ngoài và bên trong. Trong không gian này, cậu ta có thể dần dần xác định và kiểm tra một bản thân mới xuất hiện, và cậu có thể nhận được sự chúc phúc của mẹ cho những gì anh ta đang cố gắng trở thành. Người mẹ “đủ tốt” cho phép đứa trẻ tạo những tác phẩm vui tươi và nghiêm túc của mình mà không yêu cầu trẻ phải xác định chúng là “tôi” hay “không phải tôi”. Cô ấy không thắc mắc hay chê bai những ảo tưởng chơi bời của anh ấy.

Mối quan hệ này được tạo ra và duy trì bởi cả mẹ và con. Thông qua nó, và trò chơi có thể xảy ra trong nó, đứa trẻ có được cảm giác “tôi là”, cảm giác rằng “tôi tồn tại trên thế giới.” Cảm giác này làm nền tảng cho những nỗ lực thường xuyên khó khăn của anh ấy để khám phá thế giới, và tạo một vị trí cho bản thân ở đó. Nó cung cấp một nguồn hy vọng, lòng tự trọng và tính toàn vẹn cá nhân. Các hiện tượng quá độ phục vụ cho sự phát triển như là những tiền thân của những nỗ lực sau này, thực tế hơn và thích ứng hơn trong thế giới xã hội. Winnicott đưa ra những điểm tương đồng giữa người mẹ “đủ tốt” và nhà trị liệu “đủ tốt”, người giúp tạo ra một không gian trong đó bệnh nhân có thể làm việc và giải trí một cách sáng tạo. Ông chỉ ra những trải nghiệm thực sự mang tính nghệ thuật và tôn giáo như những hiện tượng chuyển tiếp (và biến đổi) của cuộc sống trưởng thành.

Tương tự như vậy, Giấc mơ của cuộc sống trưởng thành nảy sinh như một hiện tượng chuyển tiếp trong quá trình Chuyển đổi Trưởng thành sớm và Bước vào Thế giới Người lớn. Khi một chàng trai bắt đầu bước vào tuổi trưởng thành, anh ta tưởng tượng ra những khả năng thú vị cho cuộc sống trưởng thành của mình và đấu tranh để đạt được cảm giác “tôi là” trong bản thân và thế giới mơ ước này. Giấc mơ trưởng thành của anh ban đầu mong manh như đứa trẻ nhỏ. Mặc dù nó có nguồn gốc từ thời thiếu niên và vị thành niên, nhưng Giấc mơ là một hiện tượng đặc biệt dành cho người lớn: nó hình thành trong quá trình Chuyển đổi Trưởng thành sớm và dần dần được tích hợp trong (hoặc, trong nhiều trường hợp, bị loại trừ khỏi) cấu trúc cuộc sống của người trưởng thành, trong suốt thời gian đầu trưởng thành. Thời kì mới làm quen là thời gian quan trọng để thiết lập Giấc mơ trong cuộc đời của một người. Khi một người mới trưởng thành cố gắng tách khỏi gia đình và thế giới trước khi trưởng thành, và để bước vào thế giới người lớn, anh ta phải hình thành mối quan hệ đáng kể với những người lớn khác, những người sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho công việc của anh ta đối với Giấc mơ. Hai trong số những nhân vật quan trọng nhất trong thời kì này là “người cố vấn” và “người phụ nữ đặc biệt.”

Đăng bởi anhdo73

Hoạt động can thiệp đa ngành: Tâm lý lâm sàng, Tâm thần, Phục hồi chức năng, Y học cổ truyền

Bình luận về bài viết này